Võ Châu Quỳnh - QTN185 - Lớp 11 - Thị xã An Nhơn, Bình Định
Gửi mẹ yêu của con!
Mẹ ơi, con xin cảm ơn mẹ đã sinh ra con trên cuộc đời này để được sống. Cảm ơn mẹ đã vất vả nuôi con khôn lớn nên người. Mẹ là người phụ nữ con yêu nhất trong cuộc đời này. Con cảm ơn mẹ đã đưa con đến với cuộc đời này.
Mẹ ở với con khi con chỉ mới học tới lớp 1. Sao mẹ bỏ con đi nhanh quá vậy, ở nơi ấy mẹ có nhớ con không? Mẹ có bị lại căn bệnh quái ác đã khiến mẹ con mình rời xa nhau không? Con thương mẹ nhiều lắm, nhưng con ghét căn bệnh ấy của mẹ.
Nó đã khiến con mất đi một người rất quan trọng trong cuộc đời con, mất đi những tình yêu thương mẹ dành cho con và con mất đi bờ vai ấm áp của mẹ. Mẹ ơi con thật sự rất mệt mỏi, những năm tháng dần trôi, trôi nhanh lắm.
Từ khi mẹ ra đi, mẹ có biết rằng cuộc sống con gần như vô vọng không hả mẹ? Con nhìn những đứa bạn cùng tuổi được mẹ âu yếm, yêu thương, được nằm trong lòng của mẹ, sao mà con thấy chạnh lòng quá!
9 năm trước con cũng được như vậy mà. Sao bây giờ chỉ còn mỗi con thôi! Mẹ bỏ con đi thật rồi, mẹ ơi! Nhiều khi con khóc, con nghĩ về mẹ, con thương mẹ nhiều lắm. Nhưng mẹ à, mãi mãi về sau, mẹ với con không lấy lại được những khoảnh khắc ấy nữa rồi. Mẹ không giữ lời hứa với chị em con. Mẹ bỏ chị em con ở lại nữa rồi.
Mẹ có biết rằng, lúc Tết bọn con tủi thân lắm mẹ à. Con cô đơn vô cùng. Mẹ ơi, mẹ khổ nhiều quá rồi, sao mẹ không để tụi con bù đắp cho mẹ hả. Con ước kiếp sau có thể làm con của mẹ. Con yêu mẹ rất nhiều.
Bài thi của:
Võ Châu Quỳnh