top of page

Phạm Thị Thùy Dương – QTN029 – Lớp 11- Huyện Hiệp Đức – Quảng Nam

“ Một đời người – một dòng sông Mấy ai là kẻ đứng trông bến bờ”


"Muốn qua sông phải lụy đòĐường đời muôn bước cậy nhờ người đưa …”


Có ai đó đã ví người thầy như người chèo đò và cô cậu học sinh là khách qua sông. Khách qua sông rồi con đò vẫn như say sưa miệt mài giữa đôi bờ đưa bao thế hệ đi ngang dòng sông tri thức.


Suy cho cùng, sự hi sinh của mỗi thầy giáo là quy luật muôn đời. Làm nhà giáo luôn quên mình đi để nghĩ nhiều đến người khác. Là làm bãi cát dài nâng mình cho những con sóng, con sóng sau ùa đi, con sóng trước xóa sạch dấu vết cưu mang, những bãi cát vẫn nằm đó nhớ hoài những con sóng đã đi qua. Thầy giáo là người chèo đò, đưa khách sang sông, con đò về bến cũ. Người khách xưa biết bao giờ trở lại, có nhớ con đò và lần qua bến ấy - sang sông!


Nhân dịp 20 /11 “Quỹ bảo trợ trẻ em mồ côi Tony Buổi Sáng” tổ chức một cuộc thi với chủ đề “Tri ân Người lái đò” vô cùng ý nghĩa, mình dành ra những giây phút viết tâm sự để bày tỏ tình cảm đối với thầy giáo khiến mình nhớ mãi trong cuộc đời chúng ta. Câu thơ khiến chúng ta ấn tượng về người lái đò qua những câu thơ


" Suốt một đời đưa đón kháchAi còn nhớ người lái đò thầm lặng? Vẫn ngược xuôi, dù gió mưa hay nắng! Tiễn người đi... biền biệt chẳng về thămVẫn lặng lẽ, bằng tất cả cái tâm... Vì sự nghiệp trồng người đầy cao "


Thầy là một người chèo đò, âm thầm, lặng lẽ trong suốt mười mấy năm qua. Truyền đạt cho chúng ta những tri thức, kiến thức vô cùng hấp dẫn, ngoài những tri thức thầy là người ba thứ 2 trong cuộc sống của chúng ta.


Người chèo đò ấy luôn quan tâm, ủng hộ, chia sẽ chúng ta khi chúng ta gặp những khó khăn hay trở ngại trong cuộc sống. Người chèo đò ấy luôn kêu gọi giúp đỡ khi chúng ta gặp trở ngại trong cuộc sống. Trong cuộc sống ai cũng vậy, cũng cần phải có sự âm thầm, lặng lẽ để có người chia sẽ.


Nhắc về người lái đò ai cũng nhớ đến những người đã dạy dỗ ta nên người, đã “ươm mầm tri thức cho chúng ta đến ngày hôm nay”. Trong cuôc thi viết về thầy cô, chúng ta nên tri ân sâu sắc đến thầy cô người luôn âm thầm theo dõi ta.


Lại một mùa “Hiến Chương” nữa lại đến, xin gửi lời cảm ơn đến quý thầy đã không quản ngại khó nhọc để dạy dỗ, đón đưa bao thế hệ học sinh cập được bến bờ tri thức, xin gửi ngàn đóa hoa hàng ngàng câu chúc tuyệt vời nhất dành tặng cho thầy – những người soi sáng tương lai đất nước.


Phạm Thị Thùy Dương – QTN029 – Lớp 11- Huyện Hiệp Đức – Quảng Nam

Bài thi của: 

Phạm Thị Thùy Dương

bottom of page