Đặng Văn Cảnh - QTN081 - sinh viên năm Nhất - Quảng Ngãi
Kính gửi mẹ yêu quý của con!
Hôm nay, khi tỉnh giấc nhìn trời con thấy trời mưa to và gió mạnh, bất chợt con lại nhớ đến mẹ. Con lo lắng, suy tư không biết sắc trời tệ như vậy mẹ có đi làm không, rồi mẹ đi có an toàn không khi mưa to gió lớn một mình mẹ thân thể đã bị những gian truân vất vả của năm tháng nhọc nhằn bào mòn đi.
Từ khi ba mất mọi vất vả cực nhọc càng đè nặng thêm lên đôi vai chỉ còn là xương vì gầy gò của mẹ. Nhưng con biết dù gặp khó khăn, vất vả đến đâu, mẹ vẫn luôn dành trọn tình thương yêu và sự hy sinh vô bờ bến cho con và em. Mẹ đã nhịn ăn, nhịn mặc để lo cho anh em con ăn học đến nơi đến chốn. Mẹ đã thức trắng đêm vì con ốm đau bệnh tật. Mẹ luôn bên con và em, động viên bọn con mỗi khi gặp khó khăn, vấp ngã.
Giờ đây khi con bước chân vào cánh cửa đại học thì mẹ lại càng thêm một nỗi lo toang về cuộc sống khi phải lo học phí cho con, lo tiền trọ cuộc sống hằng ngày của đứa con này, mẹ lo con không ăn đủ bữa lo con đau ốm không ai chăm sóc, lo con không quen ai lạc lỏng giữa chốn phồn hoa của thành phố lớn, lo con theo bạn sinh hư.
Con biết, không có lời nào có thể diễn tả hết tấm lòng cao cả của Mẹ dành cho con. Con chỉ biết nguyện sẽ cố gắng học tập và rèn luyện để trở thành người con tốt, kiếm được công việc ổn định để hỗ trợ mẹ nuôi em ăn học. Con muốn để mẹ có thể đỡ vất vả hơn bởi mẹ đã khổ vì ba vì anh em con quá nhiều rồi. Con chúc Mẹ luôn mạnh khỏe, vui vẻ. Con yêu Mẹ rất nhiều!
Con trai của mẹ .
Bài thi của:
Đặng Văn Cảnh